THỎ TRẮNG BIẾT LỖI

Hôm nay là sinh nhật Thỏ Trắng. Cô bé vui lắm. Bé dậy thật sớm dọn nhà cửa để lát nữa còn đón các bạn đến chúc mừng. Mẹ làm cho Thỏ Trắng một cái bánh ga tô có những bông hoa hồng bằng kem thơm phức. Trên bánh cắm bốn cây nến hồng vì Thỏ Trắng năm nay đã bước sang tuổi thứ tư rồi mà. Mẹ còn tặng Thỏ một gói quà nữa:

  • Mẹ chúc mừng con nhân ngày sinh nhật!

Thỏ Trắng vội giằng lấy gói quà, hấp tấp mở ra. A, một cái áo trắng tinh! Thỏ Trắng ướm thử, soi đi soi lại trước gương tỏ vẻ rất thích thú.

Có tiếng các bạn gọi xôn xao ngoài cửa. Thỏ vội chạy ra đón các bạn. Vì vội quá, Thỏ đã vấp phải chân ghế và ngã sõng soài làm quần áo lấm lem. Thỏ Trắng nhăn nhó, các bạn xúm lại phủi quần áo cho Thỏ và hỏi:

  • Thỏ Trắng có đau lắm không?
  • Bị ngã thì phải đau chứ! Thế mà cũng hỏi.

Các bạn nhìn nhau ngạc nhiên nhưng không ai nói gì. Thỏ Trắng mời các bạn lại bàn. Gấu Nâu đỡ hộp quà bằng hai tay đưa cho Thỏ Trắng:

  • Đây là chiếc bánh mật ong tớ tự làm đấy. Tớ tặng cậu.
  • Ôi bánh à! Mẹ tớ cũng làm cho tớ một cái bánh kem rồi, tớ chẳng thích bánh mật ong đâu.

Thỏ Khoang lên tiếng:

  • Còn đây là củ cà rốt to nhất vườn, do tay mình tự vun xới đấy, tặng cậu!
  • Giời ơi, cà rốt thì lúc nào tớ cũng có.

Nghe Thỏ Trắng nói, Thỏ Khoang buồn lắm.

  • Còn đây là quà của mình! – Sóc Vàng đưa cho Thỏ Trắng lẵng hoa rực rỡ sắc màu.
  • Cậu để hoa lên bàn đi kẻo nhựa hoa chảy ra làm bẩn áo tớ mất. – Thỏ Trắng không chú ý tới vẻ mặt không vui của các bạn, nó lấy dao cắt bánh.
  • Ôi, sao mẹ làm bánh cứng thế? – Thỏ Trắng vừa nói vừa nhăn nhó.

Đến lúc này, các bạn mới lên tiếng:

  • Thôi, chúng tớ chào Thỏ Trắng, muộn rồi, chúng tớ về đây. Chúng cháu chào bác ạ.

Các bạn đi hết rồi, còn lại một mình, Thỏ Trắng thấy buồn quá. Thỏ mẹ thấy vậy nói:

  • Con có biết vì sao các bạn đi hết không? Con đã không biết cách cư xử với bạn bè. Các bạn đến chúc mừng, con phải vui vẻ tiếp các bạn chứ! Mẹ và các bạn rất quan tâm đến con, tự tay làm những món quà sinh nhật cho con, vậy mà con không biết cảm ơn các bạn còn chê bai những món quà đó. Mẹ rất buồn.

Thỏ Trắng cúi gằm, lúng túng:

  • Con xin lỗi mẹ, con nhận ra lỗi của mình rồi.

Thỏ Trắng vội chạy đi tìm các bạn:

  • Các bạn ơi, tớ xin lỗi các bạn, các bạn hãy quay trở lại đi, đừng giận tớ nữa nhé!

Các bạn cùng cười. Thế là bên ánh nến bập bùng ấm cúng, những tiếng chúc mừng, tiếng cười, tiếng hát vui vẻ quyện vào nhau vang xa, vang xa…

ST: Phùng Kim Liên

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *