nguyenthithuy.com

Truyện: Cuộc phiêu lưu của những chú gà nhí

Những tia nắng sớm đánh thức những chú gà con thức dậy. Len lén chui ra khỏi cánh mẹ còn đang ngủ, các chú chạy ra bờ suối nói to:
– Chào bác Mặt Trời!
 Bác Mặt Trời mỉm cười, lướt nhẹ tia nắng xoa đầu các chú.
 Gà Cồ đưa các em ra suối rửa mặt và uống nước mát. Trên đường đi chúng thấy một cái chậu cũ, chúng quyết định lấy nó làm thuyền để đi du lịch. Cô út Lông Vàng, cậu Trống Choai, cậu Đuôi Rậm, cô Tơ Trắng, cậu Mào Ớt, cậu Cựa Ngắn, cậu Gà Trụi và anh cả Gà Cồ hò nhau khiêng chậu ra suối.
– Nào! Cùng đẩy xuống nước và trèo lên thuyền! – Gà Cồ hô.
– Ý rất hay! Thích quá! Đó là điều mà anh em mình mong đợi – Cả đàn gà tán đồng.
 Nước suối cuốn luôn cái chậu, xoay một vòng và đưa những chàng thủy thủ dũng cảm nhưng non nớt và ham vui ra khơi xa.
Mặt trời tối sầm lại như muốn trách mắng lũ gà vô tư.
Dòng suối cứ chảy mãi, chảy mãi, nước tung những bọt trắng xóa hai bên cạnh thuyền. Thuyền cứ trôi, trôi mãi. Các thủy thủ tí hon vui mừng hát vang bài ca của họ nhà gà. Bỗng, nước đẩy mạnh và bất ngờ hất tung cái chậu vào tảng đá nhọn. Chậu thủng một lỗ, nước ùa vào.
– Làm sao bây giờ! Chết mất! Mẹ ơi, mẹ ơi… – Các chú gà con lo lắng, nước mắt giàn giụa.
 Nước cứ tràn thêm vào, các chú gà con không biết phải làm thế nào. Các chú kêu cứu nhưng bờ thì vắng vẻ, chẳng có ai cả. Lũ gà con sợ hãi, cuống quýt cả lên. May sao, trên cành cây cao bên bờ suối có một cô Sáo đang ngủ. Nghe thấy tiếng kêu, cô choàng thức dậy, mở mắt nhìn quanh. Nhìn thấy đàn gà sắp chìm, cô bay xuống kêu thất thanh:

– Cứu với! Cứu với! Gà con sắp chết đuối! Cứu! Cứu!
Nhưng trên bờ chẳng có ai nghe thấy tiếng kêu cứu. Chậu nước tiếp tục đầy hơn, sắp chìm…
 Bất ngờ, một cô Cá Lóc rất to bơi đến:
– Bình tĩnh đã nào các cháu. Lần lượt từng cháu một trèo lên lưng cô, cô sẽ đưa các cháu vào bờ.
 Lần lượt, bé Lông Vàng, cậu Trống Choai… theo thứ tự bé trước, lớn sau leo lên lưng cô Cá Lóc và được cô đưa vào bờ an toàn. Cả tám chú gà đều bình yên nhưng cô Cá Lóc thì dường như bị kiệt sức. Trông cô bơi lờ đờ thật đáng thương. Những chú gà lông ướt bết, đầu nặng trĩu, mệt mỏi và vẫn chưa hết khiếp sợ, lẩy bẩy nói lời cám ơn cô Cá Lóc tốt bụng. Bác Mặt Trời âu yếm sưởi ấm cho lũ gà quá nghịch ngợm đang cúi đầu biết lỗi.

   Cẩm Bích sưu tầm.

One comment

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *