nguyenthithuy.com

Truyện: Chuyện của hoa phù dung

Kể cũng lạ thật! Nó là hoa Phù Dung. Sao cũng là hoa, mà nó lại tài ba đến thế? Nó biến màu như có phép lạ ấy! Sáng – màu trắng, trưa – màu hồng, chiều – màu đỏ. Nó soi bóng xuống khúc suối trong vắt.
– Này, nhà thông thái, cậu đi nhiều biết nhiều, có thấy ở đâu có loài hoa tài ba như tớ không?
– Không, không thấy! – Suối róc rách trả lời.
Hoa Phù Dung ngả nghiêng cười.
– Đó! Nghe rõ chưa hả Kim Anh, hả Ban Hồng, hả Mẫu Đơn? Tớ là thiên tài nhé!
Hoa Kim Anh, hoa Ban Hồng và hoa Mẫu Đơn nhìn nhau. Ừ, cái giọng sao mà huyênh hoang, hợm hĩnh. Nhưng hắn có tài thật đấy! Mà có tài thì đáng phục, đáng kính nể lắm! Chứ sao nữa!
Kim Anh, Ban Hồng, Mẫu Đơn phục tài Phù Dung là phải. Kim Anh chỉ có màu trắng, Ban Hồng chỉ có màu hồng và Mẫu Đơn chỉ có màu đỏ. Còn nó trong một ngày, nó tự biến hóa thành ba màu. Đúng là màu của nó, chứ không phải nó ăn cắp màu trắng của Kim Anh, màu hồng của Ban Hồng và màu đỏ của Mẫu Đơn.
Tài ba của nó đâu chỉ có dòng suối biết. Ngay cả mặt trời cũng nhìn thấy rất rõ. Buổi sáng, mặt trời dậy ở đầu suối soi vào nó, thấy đúng nó có màu trắng. Buổi trưa mặt trời ở trên đỉnh thung lũng nhìn xuống thì thấy quả thật nó chuyển sang màu hồng. Và khi mặt trời lững thững về phía núi xa, ngoái lại thì màu hồng đã ngả sang màu đỏ rực rỡ.
Thế đấy, chẳng lẽ mặt trời nhìn nhầm à? Mặt trời nhìn nhầm thì còn ra thể thống gì nữa!
Nhưng vào một ngày sau đó, mặt trời đi vắng. Và…
– Phù Dung ơi – Ban Hồng lên tiếng – sao màu trắng của Phù Dung sớm nay nhợt nhạt thế, thua xa Kim Anh rồi!
Phù Dung nhìn Kim Anh rồi ngắm mình, ngơ ngác.
– Ừ nhỉ! Có lẽ nào lại thế?
Buổi trưa, Mẫu Đơn nghiêng ngó mãi Phù Dung rồi kêu lên:
– Phù Dung ơi, sao cậu không biến sang màu hồng đi!
Phù Dung rung rinh:
– Ừ chút nữa xem sao.
Một lát sau, suối róc rách.
– Kìa Phù Dung thiên tài, không biến màu được nữa à?
Phù Dung lại ngơ ngác và giọng lúng túng:
– Ừ nhỉ! Có lẽ nào lại thế này được?
Chiều xuống dần, Phù Dung uể oải ủ rũ. Nó hết nhìn sang Kim Anh, Ban Hồng và Mẫu Đơn, lại soi mình xuống suối. Vẫn là Phù Dung trắng nhợt thôi!
Phù Dung lẩm bẩm:
– Hay là có kẻ bất tài nào đó lấy trộm tài năng của ta rồi!
Nghe thế Suối ồ lên cười:
– Phù Dung ơi, chẵng lẽ cậu mất trộm cái cậu không hề có à? Không có ánh nắng mặt trời, cậu mới đúng là cậu. Thử nhìn kĩ lại mình xem nào.
Phù Dung ngắm mình một lần nữa. Ừ, trắng nhợt! Hóa ra cái tài biến màu không phải là của ta ư?

Nguyễn Thái Vân

4 comments

  1. Do you mind if I quote a few of your articles as long as I provide
    credit and sources back to your blog? My blog is in the very same area of interest as yours and my visitors
    would definitely benefit from some of the information you provide here.

    Please let me know if this ok with you. Appreciate it!

Trả lời las vegas usa casino live chat Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *